Ngoài kia bão bùng, cây ngã nhà đổ, thân phận người chìm dưới biển nước, thế mà đêm ấy có những kẻ vẫn ngồi vắt vẻo chiêm ngắm những đường cong, đo đếm 3 vòng, ngả ngớn nâng lên đặt xuống.
Đêm bán kết cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2017 diễn ra trong khi mưa bão tàn phá các tỉnh miền Trung
Ngoài kia bão bùng, cây ngã nhà đổ, thân phận người chìm dưới biển nước, thế mà đêm ấy có những kẻ vẫn ngồi vắt vẻo chiêm ngắm những đường cong, đo đếm 3 vòng, ngả ngớn nâng lên đặt xuống.
Đêm ấy là đêm gì?
Đêm ấy là đêm mà cơn bão số 12 nhằm thẳng Khánh Hòa, Phú Yên để tàn phá. Bao nhiêu người bỗng chốc mất nhà, vợ mất chồng, cha mất con, tiếng than oán dậy một góc trời.
Cũng cái đêm ấy, Đài truyền hình Việt Nam đã khai sáng thẩm mĩ cho đồng bào bằng chương trình truyền hình trực tiếp vòng bán kết cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2017. Đêm đại nhạc hội với hàng chục người đẹp xúng xính váy hoa, lượn qua lượn lại, ưỡn ngực cong mông thi thố da thịt, tài sắc.
Mặc kệ ngoài kia mưa gào, gió rít, trước sự cuồng phẫn của thiên nhiên các cô gái vẫn đánh phấn, bôi môi, nhoẻn miệng cười toe toét trước ống kính đặc tả của nhân viên nhà đài.
Ôi, cái đẹp chưa bao giờ lại vô duyên đến thế. Cái Ban tổ chức của một sự kiện văn hóa lại hành xử một cách thiếu tính văn hóa, vô cảm đến thế. Còn vì cái gì ngoài đồng tiền?
Có người hỏi, dừng thi Hoa hậu thì bão có dừng không? Tất nhiên là không. Bão vẫn tàn phá, thiệt hại vẫn xảy ra cho dù có "tiệt nọc" những cuộc thi nhảm nhí ấy đi chăng nữa.
Nhưng trong lúc đồng bào lầm than, cả địa phương mất điện, mưa bão mịt mùng thì BTC cuộc thi vẫn bất chấp rủi ro huy động máy phát điện để tổ chức kỳ được cái hội chợ nhan sắc đó. Họ không đồng cảm với đồng bào của mình, nhất là khi Khánh Hòa lại là trung tâm tàn phá của cơn bão.
Những cô gái vừa sải bước vừa cười, Ban tổ chức thì ngồi đó suýt xoa hả hê, còn phía bên ngoài sân khấu lung linh, hào nhoáng, những người dân vừa đội con lên đầu, vừa chạy vừa khóc.
Cuộc thi ấy có khác gì cái đám cưới chạy tang không? Người chết đắp chiếu nằm trong nhà, bên ngoài tiếng nhạc xập xình hòa vào tiếng cụng ly liên hoan chúc tụng linh đình. Người chết thì đã chết, người sống cứ vui hạnh phúc cái đã.
Cũng với suy nghĩ ấy, Ban tổ chức cuộc thi nhảm nhí kia hẳn nhiên là cũng chỉ vì túi tiền, bão kệ bão, mưa mặc mưa, tang thương không ảnh hưởng đến họ. Họ lo ngại dừng cuộc thi sẽ ảnh hưởng đến kinh phí, đến tâm lý thí sinh. Đúng là miệng lưỡi của những "con buôn" nhan sắc.
Quỷ tha ma bắt cái cuộc thi ấy đi!
Đài Truyền hình quốc gia im lặng. Và nếu có gan ra mặt lên tiếng thì dễ họ lại bảo, thích thì coi, không thích thì tắt tivi đi. Ngành văn hóa địa phương thì lấy văn bản chỉ đạo dừng cuộc thi trước đó để làm tấm giáp hộ thân. Trăm ngàn lý do để bao biện cho sự phản cảm, vô cảm và đồng lõa.
Tiện đây, xin hỏi ngành văn hóa, các vị đã hưởng bao nhiêu bổng lộc từ các cuộc thi Hoa hậu rồi? Một đất nước hơn 90 triệu dân mà ra đường đá phải hoa hậu, hoa khôi ngã sấp ngã ngửa thì liệu đã dừng nó lại được chưa?
Năm nào cũng đầy rẫy những tiếng thị phi, những cuộc thi nhan sắc sặc sụa mùi thương mại mà các vị cứ "mũ ni che tai" thì kỳ lạ thật.
Biên Thùy (Công lý)